top of page
Tìm kiếm
Ảnh của tác giảReal Bean Coffee

TẬP 8 - Episode 8: CÀ PHÊ VÀ CUỘC SỐNG | COFFEE AND LIFE

CÀ PHÊ KHÔNG ĐƯỜNG

COFFEE WITHOUT SUGAR


Màu đen của địa ngục, vị đắng chát trần ai cuộc đời, hương thơm tình ái lưu luyến không quên... đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy và cảm nhận hương vị của ly cà phê không đường.

The black color of hell, the bitter taste of life, the lingering fragrance of love... that was the first time I saw and felt the taste of a cup of coffee without sugar.

Cuộc sống tẻ nhạt khiến tôi cảm thấy bản thân kiệt quệ cảm xúc, tôi tìm đến quán cà phê nhạc dương cầm có ánh sáng vàng hiu hắt. Bước vào quán là không khí mát mẻ của làn gió trúc bên cạnh, tiếng đàn du dương đưa tôi vào thế giới yên bình, mùi cà phê nồng nàn say đắm toả ra từ bên trong quầy, mọi thứ hoàn hảo khiến tôi quên đi nỗi buồn phiền dai dẳng đeo bám không buông.

The boring life made me feel emotionally exhausted. I went to the piano music cafe with a dim yellow light. Entering the shop is the cool air of the bamboo breeze next to it, the melodious music brings me into a peaceful world, the passionate aroma of coffee emanates from the inside of the counter, everything is perfect, making me forget the pain. persistent sadness clinging to not let go.

Di chứng của quá trình điều trị u não là dùng thuốc ức chế khối u, tôi bị hội chứng suy giảm trí nhớ. Vị bác sĩ già khuyên tôi nên uống mỗi ngày ly cà phê để tăng khả năng ghi nhớ và làm chậm quá trình sa sút trí tuệ, chính vì vậy tôi tìm đến cà phê, và lần đầu tiên tôi uống cà phê không đường cũng là lần đầu gặp anh. Bỗng như đã từng quen biết, tôi và anh thân thiết đến mức tôi chẳng thể nào muốn rời xa. Khoảng thời gian yêu nhau, tôi thấy cuộc đời này vẫn còn hạnh phúc dành cho tôi, ông trời quá ưu ái khi cho anh bước vào cuộc đời tưởng như đã bế tắc. Tôi yêu anh say đắm cũng như được anh yêu thương hết mực.

The sequelae of brain tumor treatment is taking tumor suppressor drugs. I have memory impairment syndrome. I have memory impairment syndrome. The old doctor advised me to drink a cup of coffee every day to increase my memory ability and slow down the process of dementia, that's why I came to coffee, and the first time I drank unsweetened coffee was also the first time I drank coffee without sugar. meet him for the first time. Suddenly, like we knew each other, he and I were so close that I didn't want to leave. During the time of love, I found that this life is still happy for me, God was too gracious to let him enter a life that seemed to be deadlocked. I love him as much as I love him dearly.

Vị cà phê đắng chát nhưng hương thơm ngất ngây khi tôi cầm ly cà phê và nhìn vào đôi mắt anh, trong đó có hình ảnh tôi phản chiếu và ngự trị, tất cả cảm xúc tê liệt trong chốc lát chỉ vì trong tâm trí hiện thời chỉ có nụ cười của anh.

The taste of coffee is bitter but the aroma is ecstatic when I hold the cup of coffee and look into his eyes, in which there is my image reflected and dominated, all emotions numb for a moment just because in my mind right now. Only his smile.

Mãi đến sau này rất lâu, nụ cười và ánh mắt đó đã hiện về trong giấc ngủ mỗi đêm, không có anh bên cạnh vỗ về an ủi những lúc cơn đau bộc phát, tôi co ro bó gối lững lờ đau đớn trong câm lặng. Pha cho mình ly cà phê không đường, tôi vừa uống vừa cảm nhận sự chuyển động bên trong cơ thể, từng mạch máu tuôn trào chảy nhanh theo nhịp đập trái tim xoay chuyển tuần hoàn, tôi lại xót xa và oằn mình cảm nhận. Anh đã rời bỏ tôi.

Until a long time later, that smile and eyes appeared in my sleep every night, without him by my side to comfort me when the pain broke out, I curled up on my knees and lingered in pain in silence. . Making myself a cup of coffee without sugar, I drank it while feeling the movement inside my body, each blood vessel gushing out rapidly according to my heart's rhythm and circulation. I felt sorry again and felt the pain. He left me.

Có phải chăng cảm xúc đã bị hỏng khi vị đắng cà phê đã không còn tác dụng, thay vào đó là vị mặn của nước mắt nhớ thương. Phải chăng hương thơm cà phê đã được thay thế bằng mùi đau khổ tình yêu, vậy mà tôi vẫn say mê ly cà phê đó, ly cà phê hương tình yêu, không vị ngọt đam mê không nhàu nhĩ chán ngắt, rõ ràng ly cà phê đắng nghét hay là vì nỗi đau trong tim còn cay đắng hơn vị cà phê không đường.

Is the emotion damaged when the bitter taste of coffee is no longer effective, instead it is the salty taste of mourning tears. Is it possible that the aroma of coffee has been replaced by the smell of love's pain, yet I am still in love with that cup of coffee, a cup of coffee with the scent of love, without sweetness, passion, not boring, clearly a cup of coffee? bitter coffee or because the pain in the heart is more bitter than the taste of coffee without sugar.

Một ngày, hai ngày, ba ngày... ba ngàn ngày…

One day, two days, three days... three thousand days...

Một ly, hai ly, ba ly... ba ngàn ly cà phê không đường…

One cup, two cups, three cups... three thousand cups of unsweetened coffee...

Phải, ba ngàn ly cà phê không đường thậm chí có thể nhiều hơn con số ba ngàn đó... bao nhiêu ngày bao nhiêu năm tôi sống lững lờ chờ đợi, sự chờ đợi vô vọng khắc khoải đến đau lòng.

Yes, three thousand cups of coffee without sugar may even be more than that number three thousand... how many days and years I live in idly waiting, hopeless and painful waiting.

Người ta nói cà phê là tốt cho sức khỏe tim mạch vậy mà tim tôi vẫn âm ỉ đau khi mỗi lần nhớ anh. Thậm chí cà phê còn có cả chất truyền dẫn serotonin và dopamine kiểm soát tâm trạng, có thể chống lại trầm cảm vậy mà tôi vẫn cảm thấy tinh thần sa sút, ức chế tâm trạng đau đớn tột cùng. Phải chăng tình yêu quá lớn, lớn đến độ không chất xúc tác nào làm ngưng trệ nỗi đau vì thương nhớ.

People say coffee is good for heart health, but my heart still aches every time I miss you. Even coffee has both serotonin and dopamine transmitters that control mood, can fight depression, but I still feel depressed, inhibiting extreme pain. Is love so great, so great that there is no catalyst to stop the pain of remembering.

Ôm bóng hình hoài niệm bên làn khói lượn lờ cà phê phin đang nhỏ từng giọt lặng thầm, giống giọt lệ lòng tôi đang chảy ngược vào tim. Vị đắng cà phê lần này chắc là tiễn biệt mối tình không trọn vẹn... một mình bên ly cà phê không đường không hương vị không yêu thương. Có phải cà phê cũng nhớ anh không?

Hugging the nostalgic figure next to the swirling smoke of filter coffee is dripping silently, like the tears in my heart that are flowing back into my heart. The bitter taste of coffee this time must be goodbye to an incomplete love... alone with a cup of coffee without sugar, without taste, without love. Does coffee miss you too?


Author: Hoang TUL

Source: nhungngontaydan.com



26 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page